Leader ơi, cứ khóc đi!

0
2702

💦Viết vội trong một chiều mưa, gửi tặng những bạn trẻ đã, đang và sẽ là leader.

🍀Nửa đêm tháng 4, khi chị chuẩn bị đóng máy tính thì nhận được một tin nhắn của một bạn trẻ. Bạn bảo rằng, bạn đang cảm thấy rất buồn và thất vọng về bản thân mình với vai trò là leader. Và hơn hết là phải chịu cái cảm giác thật khó chịu khi phải thừa nhận là mình đã sai, và càng tệ hơn khi member là người phát hiện những điểm sai đó…

🍀Tháng 3, lúc kết thúc khóa học MeHack, một bạn leader trong nhóm đã khóc như mưa. Khóc sau khi được mọi người chia sẻ về quá trình làm việc nhóm, những niềm vui, nỗi buồn và cuối cùng, là những gì các bạn mong mỏi leader sẽ làm tốt hơn. Bạn khóc rất nhiều, khóc không phải là vì áp lực, mà vì cảm thấy mình chưa tốt, vì cảm giác mình phụ lòng team và sự tin cậy của mọi người.

🍁Các bạn có bao giờ đã mệt mỏi như hai bạn trẻ của chị chưa? Có bao giờ cảm thấy leader như một trọng trách nặng nề mà bạn đang phải gánh? Có bao giờ nghĩ rằng mình làm tệ đến nỗi có lẽ mình sinh ra không phải để làm leader, rằng giá như mình đừng ham hố làm leader mà nên nhường lại cho một người phù hợp hơn?

🍀 Chị thì có rồi đó, và chị khóc còn nhiều hơn mưa Sài Gòn những ngày này nữa cơ.

🍀 Đó là vào năm 2 đại học, khi lần đầu tiên chị được nhận vai trò leader của phòng Marketing cho AIESEC. Đây là lần đầu tiên chị được làm vị trí leader cho một câu lạc bộ thực thụ, và lại còn có những 3 member để quản lý nữa – trong đó có 1 bạn năm nhất và 1 anh năm 3. Cả hai người đều là những người rất giỏi, thông minh, nhanh nhẹn, và có tài về công nghệ thông tin lẫn thiết kế nữa. Lúc đó chị không có kiến thức marketing bao nhiêu, và nói về kĩ năng làm việc nhóm, kĩ năng lãnh đạo chắc cũng chỉ nhỉnh hơn được số 0 một tí. Điều duy nhất chị có đó là sự tin tưởng của anh chủ tịch AIESEC và của bạn leader phòng nhân sự – những người đã lựa chọn chị cho vị trí leader marketing đó. Chị đã tin là mình có thể làm tốt, và với những team member xuất chúng như vậy thì chị càng có niềm tin là mình sẽ làm được nhiều điều lớn lao hơn.

🍀 Vậy mà sau mới khoảng 2 tháng, 2 member đó bỏ chị đi mất, nhẹ nhàng xin nghỉ với lí do bận công việc, bận chuyện gia đình. Nhưng hơn ai hết, chị biết rõ lí do hai bạn nghỉ là vì chị – vì chị đã là một leader quá tệ. Trong mỗi buổi họp nhóm, là leader nhưng chị lại là người lo lắng nhất – lo không biết ý kiến mình có được các bạn đồng ý không, lo bị phản bác. Khi làm việc, chị cũng là người lo nhất, vì phân công công việc nhưng kể cả bản thân chị còn không biết công việc đó gồm những gì, làm như vậy đã hợp lý nhất chưa. Và điều to bự nhất mà chị lo, đó là chị lo mình không thể hướng dẫn và phát triển cho thành viên được – vì kể cả kiến thức và năng lực của bản thân mình còn quá giới hạn. Và những điều chị lo đều thành hiện thực, thành lí do mà chị không giữ được hai nhân tài đó cho AIESEC.

🍀Chị đã khóc rất nhiều khi hai người cùng bỏ chị đi một lúc. Chị cảm thấy thật tệ và bất lực. Chị ước gì giá như mình chưa bao giờ nhận vị trí này, vì mình đã làm cho hai người phải rời đi một nơi rất tuyệt là AIESEC, và cũng vì mình mà AIESEC đánh mất hai bạn thật tiềm năng. Chị muốn từ bỏ hết, muốn nhường lại vị trí này cho một người thật xứng đáng.

🍀 Nhưng rồi sau đó, chị may mắn có được một leader rất tâm lý, hiểu được lo lắng của chị, hướng dẫn chị cách vượt qua khó khăn, cho chị niềm tin rằng, những thứ gì đã qua thì hãy để nó trôi qua, đừng hối tiếc quá khứ, quan trọng là phải làm tốt hơn để không hối tiếc về tương lai. Anh bảo rằng anh tin tưởng ở chị, và tin rằng những thất bại này sẽ giúp chị mạnh mẽ hơn, biết được những lỗ hổng của mình, và là động lực để chị cố gắng. Và rằng nếu chị cũng tin tưởng ở bản thân, thì trong tương lai chị sẽ vẫn giúp AIESEC có được những bạn thành viên thật tận tâm. Quan trọng là chị không được từ bỏ.
🍁 Đến nay ngót nghét 7 năm nhìn lại, chị thấy mình thật may mắn vì đã quyết định không từ bỏ. Vì cuối cùng chị đã làm được, đã xây dựng được những nền tảng cho phòng Marketing, đã có một bạn “kế vị” dễ thương và cũng rất giỏi – là thành viên lứa thứ 2 của chị. Và rồi nhờ đó, một chị Thư “liều và lăn xả” ra đời, dám lead, dám thất bại. Có thể nói rằng, không có những cột mốc ngày đó thì khó có được chị như bây giờ.

💦 Dĩ nhiên là mỗi lần thất bại đều rất đau đớn, đều rất mệt mỏi. Nhưng chị mong rằng các bạn đừng nản lòng. Các bạn có thể khóc, có thể buồn, xả bớt những ấm ức, những điều mà bản thân thấy tiếc nuối. Chị, hay các bạn, có là leader thì vẫn là người thôi mà, đâu thể nào hoàn hảo, đâu phải là siêu nhân, đúng không? Ai cũng sẽ có những phút giây mệt mỏi, hoài nghi về chính mình. Giữ trong bụng nhiều thì càng mệt mỏi mà thôi, nên bức quá thì mình cứ khóc đi, có xấu đâu nào 😊.

💦 Và quan trọng nhất là, “xả lũ” rồi thì hãy quẹt nước mắt và đứng dậy để tiếp tục làm lại nhé. Người ta bảo ngã ở đâu thì đứng dậy ở đó mà, không phải sao? Đừng từ bỏ, cũng như chị đã cố gắng không từ bỏ chính mình 7 năm về trước.

Leader không phải là thiên bẩm, mà là một quá trình nỗ lực, học hỏi, vấp ngã và vượt qua mà thành. Các bạn sẽ làm được, đúng không?

Hãy khóc và đứng dậy nhé, leader của chị!
Yêu thương,
Chị Thư ♥️

Bài viết tổng hợp trọn bộ kinh nghiệm thi Management Trainee (Quản trị viên tập sự): Kinh nghiệm thi Management Trainee – Trọn bộ hơn 150 bài viết chi tiết

Cập nhật thông tin về công việc đầu đời tại

Disclaimer: Article includes photos created by Freepik.com

Lưu ý: Tất cả các bài viết thuộc bản quyền của Chương Khởi Điểm, hoặc đã được Chương Khởi Điểm xin phép tác giả. Vui lòng không đăng tải lại hoặc sao chép dưới bất kỳ mọi hình thức trước khi được sự đồng ý của Chương Khởi Điểm.

 

- Advertisement -

FACEBOOK COMMENTS

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here